
Cuôc trần mê mãi lắm gian truân ,
Tóc bạc, răng long phải lúc dừng ,
Chuyến tàu thiên cổ xình xịch gọi
Hành trang gọn nhẹ phải khâm tuân.
Một bầu máu nóng đành thu lại,
Trăm câu sai đúng cũng gom chung.
Quẩy gánh nghiệp oan về với đất.
Trời, mây, non, nước, vẫn thung dung.
OngthoaiDinh