Họ,
 những Thiên Thần Mũ Đỏ, Mũ Xanh, Mũ Nâu, những Anh Hùng Tiếp Vận, Kỵ 
Binh, Hải Quân, Không Quân, Công Binh, Pháo Binh, Địa Phương Quân, 
Truyền Tin, Bộ Binh, Thủy Quân Lục Chiến, những Anh Thư Nữ Quân Nhân, 
các Anh Hùng Biệt Kích, Lôi Hổ, Biệt Hải, Giang Đoàn, Lực Lượng Đặc 
Biệt, Quân Nhu, Quân Cụ… đã chấp nhận trở về trong “hòm gỗ cài hoa” hay 
“trên đôi nạng gỗ”, hoặc trong tấm “poncho” lạnh lẽo, dưới những cơn mưa
 phũ phàng và trong tiếng gầm của đạn pháo tiễn đưa. 
Họ,
 những chàng trai hay những thiếu nữ mắt sáng quắc như ánh sao, hồn rực 
lửa yêu từng tấc đất quê hương, đã là những Thiên Thần Hộ Mệnh cho miền 
Nam sống an lành trong biết mấy thập niên, và những tưởng sẽ  tiếp
 tục giang cánh tay bảo vệ mạng sống người dân mãi mãi, nhưng không ngờ,
 bị bạn bè phản bội, bán đứng cho giặc, nên đành bẻ gẫy kiếm gươm, chôn 
vùi vũ khí và chôn cả quãng đời chiến đấu dang dở trong ngục tù Cộng 
Sản. 
Thế
 đó, mà giờ đây, có bao người còn nhớ đến lời CÁM ƠN NGƯỜI CHIẾN SĨ CỘNG
 HÒA? Trong lễ Thanksgiving của thiên hạ, có bao người biết ngả mũ, cúi 
đầu trước anh linh lẫm liệt của hơn bao chiến sĩ đã hy sinh Thể Xác và 
Tinh Thần cho quê hương, cho lịch sử và cho ba triệu người vượt biển an 
toàn? Có bao người đang giầu sang, hạnh phúc biết bắt tay và nói lời CÁM
 ƠN người lính Cộng Hòa đang vất vả ngược xuôi trong xứ lạ? 
Vậy,
 trong không khí mừng lễ Tạ Ơn của thiên hạ, xin những ai đọc bài này, 
hãy quay sang bên cạnh về phía những người chiến sĩ cũ và một lần nói 
lên lời CÁM ƠN NGƯỜI CHIẾN SĨ CỘNG HÒA. Cám ơn anh, cám ơn chị, cám ơn 
em, cám ơn chiến hữu, cám ơn các Niên Trưởng, cám ơn tất cả những ai đã 
tham gia vào cuộc chiến bảo vệ Tự Do ấy. Nếu không có Tâm Hồn Cao Thượng
 của các anh, các chị, các em.. đã xả thân hy sinh, thì cả thế hệ chúng 
ta, đã không thể như hiện tại…
Tạ Ơn Người. 
Chu Tất Tiến,.
__._,_.___
