Vẫn như mọi khi, tôi chỉ mới thập thò trước cửa là cụ đã biết:
- Chào ông. Mưa Xuân hay gió Thu đưa ông đến lều cỏ này vậy?
- Chào cụ. Năm hết, tết đến ghé cụ để uống chén trà gọi là "Tất Niên Đối Ẩm" đấy cụ ạ ..
- Hà ... hà ... vậy thôi hả ông? Hay có chuyện gì khác nữa ...
Tôi đỏ mặt, cụ Vương thì lúc nào cũng "đi guốc trong bụng" tôi. Thế cho nên có nói nói quanh, nói quẩn cũng chả qua khỏi mắt cu.
- Vâng, cụ vẫn biết đấy. Ông bà ta vẫn nói là "thăm hỏi", thế cho nên trước là thăm, sau là hỏi, phải thế không cụ?
Cụ Vương chưa kịp trả lời thì tôi lại tiếp:
- Cụ vẫn khoẻ chứ?
- Hà ... hà ... tuổi tôi thì không bệnh là tốt rồi ...
Cụ chép miệng, gật gù:
- Để kiểm xoát sức khoẻ, tôi dùng cái điện thoại cầm tay làm đồng hồ báo thức với bản quốc ca Hoa Kỳ. Cứ mỗi sáng nghe bản quốc ca là bật dậy để ... chào cờ. Sáng còn dậy chào cờ được thì xem là khoẻ. Sáng nào không ngóc dậy nổi, lại còn đau chỗ này, nhức chỗ kia thì hiển nhiên là không được khoẻ, dễ dàng thế thôi ... chứ mở mồm khoe mạnh, khoe khoẻ thì chỉ là "nổ bậy" mà thôi. Mà "nổ bậy" thì cũng dễ bị "dính miểng" lắm phải không ông? ... Rồi ... Chuyện "thăm" đã xong, bây giờ thì ông có gì "hỏi" thì xin cứ nói ...
Tôi nhấp ngụm trà cho thấm giọng rồi tóm tắt cho cụ Vương đôi chuyện về Xổ Số, Quyên Tiền, Từ Thiện, Niên Liễm, ... toàn là chuyện dính dáng đến tiền bạc, tiền giấy, ... Quan trọng nhất là ông Thần Tài Văn Quý của khoá đòi cởi mũ áo (không cởi quần) từ quan ...
- Cụ thấy đó, năm hết tết đến mà toàn là chuyện lủng củng về tiền bạc ... thế cho nên xin cụ bốc cho một quẻ xem hung cát thế nào ...
Cụ Vương mắt lim dim, đầu gật gật, lắc lắc, lẩm bẩm đến xùi bọt mép rồi phán rằng:
Dương lão bất hoà xà ngôn xú ngữ
Thân niên an lạc thuận nhĩ đồng tâm
Tôi thì chữ nho chữ táo chỉ biết từ 1 đến 3, nên cứ ngẩn người. Biết thế nên cu Vương bèn ngân nga:
Tôi thì chữ nho chữ táo chỉ biết từ 1 đến 3, nên cứ ngẩn người. Biết thế nên cu Vương bèn ngân nga:
Dê già lắm chuyện bất hoà,
Năm Thân xuân mới may ra đồng lòng.
Nói đến lòng thì tôi tự biết là Tham, Sân, Si chưa dứt, nên hỏi:- Thế thì sang năm mới Thần Tài có gõ cửa khoá không hả cụ?
Cụ Vương nhíu mày:
Chữ rằng Phúc Lộc ai hay,
Như là gió thổi mây bay trên trời.
Bán buôn chẳng lỗ thì lời,
Mua số trúng trật chuyện đời thường thôi.
Thần Tài ai cũng đón mời,
Biết đâu vui cẳng ghé chơi nơi này.
Có mua thì có rủi, may.
Không mua thì cái chuyện này xá chi.
Lan man thêm vài chuyện, tôi hỏi cụ có gì tiên đoán gì trong năm tới cho dân Việt hay không? Cụ trả lời là chuyện trời đất thì khó lường, khó đoán. Thế rồi cụ lấy tờ giấy vàng,dùng mực đỏ viết câu đối, nhại theo cụ Nguyễn Công Trứ, như thế này:
Chiều ba mươi xuống đường phản đối, co cẳng đạp thằng Tàu ra cửa,
Sáng mồng một mở hội mừng xuân, giang tay đón bạn Mỹ vào nhà
Tôi cám ơn cu, ra về lòng cũng cảm thấy thảnh thơi đôi phần.Bùi Phạm Thành