Tôi xin nguyện cầu chúc niên trưởng
Phạm Minh Tâm Khóa 25 được yên bình về cỏi vĩnh hằng.
Chuyện xưa bắt đầu năm thứ ba trên
Trường, đọc trên danh sách phải di chuyển sang Đại đội E từ C do Đại Úy Thọ sĩ
quan Cán Bộ đang trông coi Đại đội E... buồn 5 phút!
Đại Úy Thọ "có duyên" với
Khóa 28 nên du hành chung với Khóa để dẫn dắt khi về Sài Gòn khám sức khỏe cho
Không Quân chọn SVSQ, hướng dẫn công tác 2 đợt miền Trung nhầm hậu thuẩn đến
hiệp định Paris 1973 và phụ trách Tiểu đoàn 2 của Khóa 28 về trại Hoàng Hoa
Thám học Nhảy Dù cuối năm 1974.
Sở dĩ tôi buồn 5 phút vì quá khứ năm
thứ nhất đôi khi tôi dẫn toán đi học trên khu Văn hóa về và nếu hôm đó Đại Úy
trực, Đại Úy hay đứng trên đường nhựa bên sân cỏ Trung Đoàn của Tiểu Đoàn 2,
chắp hai tay sau lưng một mình đứng ngó trời " sao quạnh hiu!" nhưng
thấy và nghe rỏ toán quân do tôi dẫn về từ bên đường nhựa của Tiểu đoàn 1.
Anh kia cho toán quân đứng lại? Và
Đại úy thong thả băng ngang sân cỏ tiến về phía toán quân:
Toán quân anh đi không đều bước, nói
chuyện trong hàng, anh dẫn toán chạy cho tui một vòng sân cỏ Trung đoàn!
Sau khi bị bắt lỗi phải chạy đôi
lần, từ đó hể mỗi lần thấy bóng dáng Đại Úy tôi hay lẽn vào hàng cho người khác
ra thay thế dẫn toán quân về.
Được vậy toán quân mới an toàn đi
đến nơi về đến chốn!
Về sau này Đại Úy và tôi không khi
nào chạm mặt vì mỗi lần thấy Đại Úy từ xa tôi vội tìm ngã rẽ lẫn tránh.
Thế nhưng khi qua Đại Đội E thì
Thiếu úy Tâm từ WestPoint về điều hành Đại Đội E, Đại úy Thọ chuyển qua F.
Tôi mừng thầm.
Đinh Viết Liệt k28 từ B qua F,
và kể từ khi Đại Úy về F, nó thường hay vát ba lô đi ngủ Gầm cuối tuần, tôi hay
chọc nó, Đại Úy thương mày nhiều quá ha! Nó lườm, nhìn tôi cười
gượng gạo!
Vài người bạn tò mò hỏi tôi có bà
con gì với Thiếu Úy Tâm?
Tôi cười, bà con xa nay thành gần vì
văn phòng ổng lầu một, tôi ngụ lầu ba!
Số tôi bốn năm trong Trường, kể từ
thời TKS đều cư trú lầu ba, ngoại trừ những tháng phải nhường lầu ba lại cho
các khóa bị huấn nhục.
Thiếu úy và tôi cũng ít khi nào phải
đối mặt.
Đôi bên tự vạch khoảng cách giữa Cán
Bộ và SVSQ.
Điều tôi biết thời gian đó Thiếu Úy
buồn vì… lẽ loi!
Có lần người tâm sự đôi lời trong
văn khang Đại đội E khi tập hợp riêng với khóa 28.
Người cho biết cái khó khăn khi trải
qua hai lần huấn nhục. Địa ngục trần gian của lần thứ hai thê thảm hơn vì chưa
thông hiểu thâm ý của Cán Bộ West Point khi họ nạt nộ lớn tiếng bằng tiếng Anh,
dù Người có dư trình độ để hiểu họ muốn gì qua những đối thoại thông thường.
Nhưng Người cũng cảm ơn thời gian
huấn nhục tại Trường Mẹ đã giúp ích rất nhiều khi phải chuẩn bị tâm tư để đối
diện với buổi ban đầu đầy chông gai bên xứ lạ quê người với ngôi Trường hoàn
toàn lạ lẫm.
Như các anh biết tôi có một năm quen
biết bạn bè Khóa 25 nơi chốn này và khi về lại Trường không thấy còn một ai!
Nhìn các anh, tôi nhớ đến họ, mà họ
thì đang tung hoành trên khắp 4 vùng Chiến Thuật. Nhiều người trong số họ chắc
không nhớ tới tôi, cũng không mấy ai biết tôi đang về đây làm Cán Bộ?
Năm 1975 khi di tản Trường về Long
Thành, Người nhờ một anh Khóa 31 cầm phụ đồ dùng cá nhân trong đó có văn bằng
mãn khóa của trường West Point.
Không biết qua trường hợp nào, anh
Khóa 31 đánh mất đâu đó khiến Người quýnh quáng tìm khắp nơi.
Không biết có tìm được không vì tình
hình lộn xộn lúc bấy giờ ai có phận sự nấy nên tôi không rỏ?
Nay nghe tin Người bị tai nạn khi
băng đường lộ, mọi người thương tiếc!
Một nén nhang về Người Cán Bộ hiền
từ năm xưa...
Phạm Minh Hùng K28