Vĩnh biệt bạn Nguyển Anh Dủng K25;
Tối hôm nay ngày mồng 4 tháng 2 năm 2021, tôi đến để nhìn mặt anh lần cuối và tâm tình vỉnh biệt cùng anh. Thời gian nhà quàng cho phép quá ngắn ngủi chỉ từ 6 pm đến 7:30 pm, thêm vào đó vì tình trạng bệnh dịch số người thăm viếng củng bi hạn chế.
Anh nằm đó, tôi đứng đây chỉ chưa đầy 2 mét, nhìn anh ra đi với hành trang giản dị chỉ gồm có 3 chiếc nón mà anh đem theo trong casket: mủ beret xanh và mủ quân phục dạo phố của trường mẹ. Chiếc mủ thứ ba là mủ của binh chủng hải quân nơi anh đả phục vụ. Tôi đứng đây mà lòng đau như cắt. Nhớ khi xưa trong nhửng giờ học hành quân chiến thuật ngồi dưới rặng thông già, đâu đây vẩn còn văng vẳng “quân trường đổ mồ hôi, chiến trường bớt đổ máu” hoặc “sỉ quan của quân Trường Vỏ Bị Quốc Gia Việt Nam (TVBQGVN) chỉ đổ máu chứ không đổ lệ”. Tiếng nói của các huấn luyện viên khóa đàn anh tôi vẩn còn nghe như mới hôm nào. Tuy nhiên, hôm nay đứng nhìn anh nằm đó, tôi phải phá lệ vì tôi đang khóc và rơi nước mắt khi nói lời vỉnh biệt cùng anh.
Anh Dủng ơi, tôi đả vô cùng may mắn có được ngưới bạn như anh trong suốt cuộc đời tôi. Chúng ta học cùng lớp từ đệ thất khi còn ở trung học trường (linh mục) Hồ Ngọc Cẩn đến khi tốt nghiệp với bằng tú tài. Vì lý tưởng quốc gia, tôi gia nhập khoá 24 và anh khoá 25. Từ khi ra đơn vị, tôi và anh mổi đứa đi mổi ngả chưa hề gặp lại nhau. Như vậy tôi cùng anh học chung ở hai trường: trường trung học Hồ Ngọc Cẩn và trường mẹ TVBQGVN.
Xin nhắc lại lời anh kể, sau tháng tư đen năm 1975, anh đang theo học chương trình học bổng của TVBQGVN ở University of Michigan thì học bổng bị cúp. Để có thể tiếp tục, anh phải đi làm cùng lúc với đi học để kiếm tiền trả học phí. Sau khi tốt nhiệp ở Michigan, anh vê làm cho hảng thầu Mỷ xây cất nhà máy điện nguyên tử Riverbend Station ở Louisiana rồi định cư ở Baton Rouge. Còn tôi tình trạng củng như anh, tôi theo hạm đội hải quân đêm 28 tháng 4 năm 1975, cứ tưởng là rút lui về vùng 4 chiến thuật để củng cố lực lượng, không ngờ lại lưu lạc qua đất nước nầy. Tôi đi làm (nghề chủ ngục gát tù nhân) ban đêm, sáng hết ca làm, chạy thẳng tới lớp học ở University of Florida. Sau 5 năm tu luyện tôi củng tốt nghiệp BSEE và được mướn bởi hảng cung cấp điện cho tiểu bang Louisiana. Sau đó tôi định cư ở New Orleans. Louisiana có 2 nhà máy điện nguyên từ (1) Waterford 3 and (2) Riverbend cùng nằm bên dòng sông Mississipi và cách nhau trên 100 miles. Cả 2 nhà máy điện nguyên tử được sở hửu cùng chung công ty. Tôi được bổ nhiệm về làm ở Waterfor 3 sau khi tốt nghiệp.
Trong lúc được biệt phái đến Riverbend để trợ giúp thay nguyên liệu (refuel operation), tôi đang ngồi ở bàn làm việc thì có một kỷ sư người việt của nhà máy Riverbend đến tìm quen đồng nghiệp người VN, té ra là anh Dủng. Chúng tôi bắt đầu duyên hội ngộ từ năm ấy (1985?). Như vậy ngoài tình đồng trường trung học và VB, anh và tôi nay lại là bạn đồng nghiệp.
Để vinh danh anh Dủng, tôi xin kể thêm thành đạt mà tôi là đồng nghiệp của anh được biết. Khi gặp lại tôi, anh Dủng đang là Shift Technical Advicer (STA) cùng với Senior Reactor Operator (SRO) để điều hành phản ứng nguyên tử của nhà máy. Để trở thành STA, điều kiện đầu tiên là phải tốt nghiệp bằng cử nhân (BS) hoặc cao học (MS) được hảng lựa chọn cho học khoá STA trong 2 năm và phải thành công. Điều khó khăn của STA là phải làm theo “ca” điều hành, tuần nầy từ 8 am đến 4 pm, tuần sau từ 4 pm đến nửa đêm v.v. Vì muốn có nhiều thời giờ cho gia đình và để lo việc đạo, sau vài năm làm STA anh đổi sang System Engineer. Bình thường chỉ làm từ 8 am đến 5 pm. Đối với gia đình, anh là một người chồng rất tốt và là người cha gưong mẩu của các con anh.
Anh Dủng về hưu khoảng trên 10 năm qua. Trong khi về hưu, anh học xong lớp thần học của công giáo. Sau đó anh dạy giáo lý cùng tình nguyện phục vụ nhửng gì giáo xứ cần. Mặc dù chưong trình lể cáo phó từ 6 pm đến 7:30 pm, tình cảm mà giáo dân của giáo xứ Baton Rouge dành cho anh đả thể hiện qua sự ở lại cầu kinh cho anh đến 8 pm lúc nhà quàng phải đóng cửa. Vợ chồng tôi củng phải đành từ biệt anh.
Tôi viết bài Vỉnh Biệt nầy cho anh, người bạn mà tôi hằng thương mến. Bạn cùng trường trung học, cùng trường mẹ VB và bạn đồng nhiệp. Biết rằng ai củng phải ra đi, nhưng làm sao ngăn được nước mắt của kẻ đi sau đưa người đi trước.
Cầu xin ơn chúa ở cùng anh. Vĩnh biệt anh.
Bạn anh
Ket K24