Ngày hôm qua, lúc mọi người ở Mỹ còn ngủ thì tôi đã thức vì là buổi chiều ở Anh. Tôi thấy E-mail báo tin buồn của bạn HN Hiệp. Tôi thật bàng hoàng vì sự ra đi của bạn Ngỡi. Sáng nay thì lại có hình ảnh tang lễ của bạn Ngỡi ở VN. Như vậy thì chỉ 1 ngày sau là lễ hỏa táng bạn Ngỡi. Tôi chưa kịp chia buồn với Chị Ngỡi và các cháu thì thân xác bạn Ngỡi đã trở về với cát bụi
Dù là trễ, tôi và bà xã cũng xin chia buồn với chị Ngỡi và các cháu. Chúng tôi xin cúi đầu cầu nguyện hương linh bạn Ngỡi được an nghỉ đời đời trong cảnh giới an lạc.
Nhân đây, tôi cũng tâm tình với các bạn K25 về bạn Ngỡi.
Sau khi mãn khóa thì tôi là 1 trong 10 SQ chọn Pháo Binh (trong đó có bạn TK Xương) và được đưa về Dục Mỹ (nơi có 2 trường huấn luyện PB và BĐQ). Sau gần 5 tháng huấn luyện PB, thì tôi và NV Lâm về Tiểu Đoàn 67 PB (trực thuộc Quân Đoàn 4). Sau đó thì có hai bạn cùng khóa nữa là Ngỡi và Huỳnh Thương cũng về Tiểu Đoàn 67 PB. Nhưng lúc đó, tôi đã rời Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn 67 PB để nắm Trung Đội Trưởng 3A, rồi 2A và cuối cùng là 1A (thuộc Pháo Đội A). nên chỉ nghe biết là bạn Ngỡi và Thương cũng đã về Tiểu Đoàn 67 PB, chứ không gặp mặt gì cả. Thế là cho đến 30/4/1975 thì cả 4 tên K25 cũng theo vận nước mà trôi dạt 4 phương trời, chẳng ai gặp ai.
Rồi một năm nào đó, tôi đi chơi ở Mỹ và gặp lại bạn Ngỡi. Dĩ nhiên là tay bắt mặt mừng. Bạn Ngỡi mới đưa tôi đến thăm Trung Tá Trương Văn Long ở San Jose (Lúc tôi về TĐ 67 PB thì Trung Tá Long là Thiếu Tá Tiểu Đoàn Phó. Sau nầy TT Long về làm Chỉ Huy Trưởng PB tỉnh An Giang (PB diện địa). Thế là 3 thầy trò gặp nhau và nói trên 5 tiếng đồng hồ mà cũng chưa hết chuyện.
Những lần sau đó, tôi lại đến San Jose, thì bạn Trương Kiến Xương cũng gặp tôi và bạn Ngỡi. Bạn Xương nói đùa " Ê Ngỡi, sao gặp đàn anh PB mà không biết chào hỏi gì cả vậy mầy?" (Tôi và bạn Xương cúng học 1 khóa PB). Bạn Ngỡi có đưa tôi và bà xã và một vài anh em cùng khóa khác đến ăn nhà hàng chay và mặn cũng gần nhà bạn Ngỡi.
Trong lần họp khóa gần nhất tại Nam California, thì tôi có nói chuyện vui cười với bạn Ngỡi và thấy bạn dường như thích yên tĩnh. Khi ăn thì bạn Ngỡi thích ngồi ăn một mình hơn là ăn chung với anh em.
Cuộc đời quả là vô thường. Mỗi lần nghe nói đến hai chữ "vô thường" thì có 1 người ra đi. Khóa mình dù chưa phải là già quá, thế mà chưa đầy 4 tháng đã có 3 người ra đi
Tôi cũng như các anh em K25 mình cùng cầu nguyện cho hương linh bạn Ngỡi được yên nghỉ trong cõi vĩnh hằng.Nguyễn Trung Giang