Vài hình ảnh tưởng nhớ về bạn Quách Bửu Thọ
(Hình do Nguyễn Xuân Thắng cung cấp)
Kỷ niệm với bạn Quách Bửu Thọ.
Vào khoảng tháng 3 năm 1974, tiền cứ của Trung Đoàn 16/BB đóng ở Hà Tiên thì
tôi được lệnh trình diện Trung Tá Trần Xuân Hải Trung Đoàn Trưởng Trung Đoàn
16/BB.
Đang lang thang ngoài khu phố nhỏ của thành phố Hà Tiên đợi chiều trình diện
Trung Đoàn Trưởng, khu phố lác đác những quán nước đầy lính Trung Đoàn với
những bàn bi da ồn ào đang hồi gây cấn thì tình cờ tôi gặp được bạn Quách
Bửu Thọ. Thật là một bất ngờ đầy thú vị, tay bắt mặt mừng, chúng tôi cùng
Đại Đội D hai năm cuối và hơn một năm ra trường vào sinh ra tử, dày dạn
sương gió chiến trường nhưng Quách Bửu Thọ vẫn đẹp trai, trẻ trung và Thọ
đang là Trung Úy Trung đội Trưởng Pháo binh diện địa ở Hà Tiên.
Thọ mời tôi đến hầm chỉ huy hàn quyên và dùng cơm trưa trước khi tôi gặp
Trung Đoàn Trưởng.
Thật là một kỷ niệm đáng nhớ với bạn Quách Bửu Thọ trong đời binh nghiệp của
tôi, vì sau đó tôi trở về hậu cứ Trung Đoàn ở Long Hồ Vĩnh Long và sau này
tôi có trở lại Hà Tiên trình diện Trung Đoàn Trưởng nhưng khi xong việc thì
theo chuyến trực thăng mà Trung Đoàn Trưởng dùng thị sát chiến trường về Cần
Thơ nên không có dịp gặp lại Quách Bửu Thọ.
Giờ đây thật bồi hồi khi hay tin Quách Bửu Thọ đã về miền miên viễn, ngàn
thu vĩnh biệt.
Nguyện cầu linh hồn Quách Bửu Thọ sớm tiêu diêu nơi miền cực lạc, chốn Vĩnh
Hằng.
Xin thành kính phân ưu cùng tang quyến.
Huỳnh Ngọc Vang.
Các bạn K25,
Nhân có bài viết của bạn HN Vang viết về những kỷ niệm của bạn Vang với bạn
Quách Bửu Thọ, nên tôi cũng xin đóng góp thêm một kỷ niệm vô giá mà bạn Thọ
dành cho tôi.
Đó là khi vào tù và bị nhốt ở Trung Tâm Huấn Luyện Chi Lăng (gần Tịnh Biên,
Châu Đốc), thì tôi và bạn Thọ được sắp đặt ở chung một Tổ (không nhớ là có
bao nhiêu người), nhưng chỗ nằm ngủ trên sàn nhà thì không kế nhau. Vì bọn
VC theo dõi anh em cựu quân nhân VNCH rất sát, chúng chỉ không theo dõi từng
người là thời gian đã ngủ. Một hôm tình cờ đứng sát với bạn Thọ (có lẽ lúc
giờ lấy cơm), tôi lợi dụng cơ hội nầy đã nói nhỏ và ngắn gọn với Thọ là "nếu
tụi nó mà biết tao với mầy cùng K25 và cùng đi Pháo Binh, và hỏi mầy có biết
về tao không, thì mầy nhớ trả lời là sau khi ra trường, thì bị phân tán từ
vùng 1 cho đến vùng 4, nên không ai gặp ai và cũng chẳng biết ai đang làm
việc gì hết, chỉ biết là ở binh chủng Pháo Binh thôi. Và nếu tụi nó có hỏi
tao về mầy, thì tao cũng trả lời như vậy. Nhớ nghe Thọ." Bạn Thọ cười
và nói " Sự thật là như vậy, tao và mầy có gặp nhau trước ngày 30/4/75 bao
giờ đâu".
Sau đó, khi bị đưa đi lao động (thực ra chỉ là cách trả thù và bóc lột sức
lao động của cựu quân nhân VNCH bị cầm tù mà thôi) ở Kinh Tám Ngàn thì tôi
có dịp nói chuyện với bạn Thọ nhiều lần. Tôi mới nói cho Thọ biết "tao không
khai thật là Trung Đội Trưởng Pháo Binh, mà chỉ làm Sĩ Quan phát lương cho
Tiểu Đoàn 67 Pháo Binh cho đến ngày 30/4/1975 mà thôi". Thọ cười và nói " Vì
vậy mà mầy dặn tao là không biết mầy làm cái gì sau khi ra trường, phải
không?"
Như các bạn đã từng ở tù vì bọn cộng sản Bắc Việt, việc một vài cựu quân
nhân VNCH tố cáo bạn bè để lập công với hy vọng được cho về nhà sớm, đã xảy
ra ở bất cứ trại tù nào từ Nam cho đến Bắc. Nhưng bạn Thọ, dù sau khi biết
tôi khai xạo làm Sĩ Quan phát lương (gọi là SQ phát hướng viên, tôi cũng
không hiểu tại sao gọi là phát hướng viên, mà không là phát lương viên), thì
bạn Thọ không lập công mà còn bảo tôi "mầy hãy an tâm". Và dường như là bạn
Thọ được thả trước tôi chừng 1 vài tháng.
Rồi sau khi tôi được thả về nhà, thì không ai thăm ai, mà nếu có muốn đi
thăm nhau thì cũng chẳng biết nhà của bạn Thọ ở đâu.
Khi bạn Thọ còn sống, tôi có gửi vài email cho bạn Thọ và tôi cũng gửi tặng
bạn Thọ cuốn sách "A Better Way to Learn English for Vietnamese people".
Đó là những gì tôi có thể viết về bạn Thọ. Điều hãnh diện là K25 của mình,
sau ngày thua cuộc, thì không có bất cứ anh em K25 nào tố cáo bạn bè cùng
khóa, mặc dù có những bạn mà có cha mẹ, anh em đi theo Việt cộng hay phục vụ
chế độ cộng sản VN.
Giang London





